jacaranda

... Chập Chờn Có Đôi


Anh vô tình ... tôi lẻ loi
Kiếp đời buồn tựa bèo trôi tháng ngày
Bên nhau thế giới phân hai
Như lửa với nước lạc loài tơ duyên



Nhìn trời mà hỏi cao thiên
Vì sao con phải triền miên nỗi sầu ?
Sao phận con, chịu bể dâu ?
Niềm yêu chưa cạn niềm sầu chứa chan



Như lá buồn, giữa rừng hoang
Mờ hơi sương lạnh muôn vàn cô đơn
Còn nỗi sầu nào sầu hơn
Lẻ loi nhưng vẫn ... chập chờn có đôi



Nghĩa gì chút rượu giao bôi
Để rồi năm tháng như đôi Nhạn sầu
Tình con giờ chỉ là câu
Thơ buồn man mác gợi sầu thâu đêm


 

 

Được bạn: HB 12.07.009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "... Chập Chờn Có Đôi"